Truyện Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái - Chương 48. Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Truyện Hot; Truyện Full; Tiên Hiệp Hay; Vừa nói xong, liền vươn mình tới, dùng sức hôn một cái lên môi Chu Tử Chu. Chu Tử Chu mở to hai mắt, thân thể cứng nhắc
Năm mới không tiếng động trôi qua, một cái chớp mắt, tấm lịch treo tường đã được mở sang trang mới. Tết âm lịch vẫn còn một đoạn thời gian nữa mới tới, nhưng mùa xuân đã lặng yên tràn khắp bốn bể. Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái - Chương 41.
Thể loại : vườn trường, mối tình đầu Edit: Động Bàng Geii Nội dung nhãn: tình hữu độc chung, hoan hỉ oan gia, thanh thuỷ ngọt văn ( edit: có tí nước thịt) Tìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: Chu Tử Chu, Kiều Lưu ┃ Phối hợp diễn: Trì Vọng, Chung Lập Hề ┃ cái khác: đọc rồi biết
Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái. Đề Cử. Đọc Truyện (2) 5.92 /10 trên tổng số 12 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương.
.
Edit Động Bàng Geii..o0o..Công bằng mà nói, Lương Mạt quả thật là cô gái đẹp nhất mà Chu Tử Chu từng gặp. Không chỉ có bộ dạng xinh đẹp, hơn nữa còn rất thời trang. Chỉ cần mặc áo sơ mi cùng quần đùi, lộ ra hai cái chân dài, khí chất liền khác hẳn với cô gái bên nữa lúc chạy tới đây, giày cao gót màu bạc ở trên sàn nhà còn phát ra tiếng vang thanh thuý, tóc cũng thuận theo mà bay bay, người xung quanh trung tâm mua sắm đều đem tầm mắt hướng tới cô như không phải có liên quan tới Kiều Lưu, nhìn thấy một cô gái đẹp như vậy, e rằng Chu Tử Chu đã mang theo một thái độ yêu thích rồi, nghiêm túc quan sát vẻ đẹp của đối phương, cũng xem như là một loại nghiên cứu học nhưng hiện tại, mỹ nữ biến thành rắn độc, Chu Tử Chu không còn tâm tình mà đi nghiên cứu chút thất thần, tầm mắt của cậu liền dừng ở trên người Lương Mạt khá lâu, bỗng nhiên mắt cá chân phía dưới bàn đạp một cái, cậu giật nảy một cái, còn kéo thêm cả cái bàn ăn cùng nảy theo, Chu Tử Chu sợ hãi co chân lại, lập tức hồi thần.“Nhìn cái gì vậy?” Kiều Lưu lông mày nhướn cao, bất thình lình hỏi “Dùng thẩm mỹ của cậu, cậu thấy cô ta có đẹp không?”Chu Tử Chu cúi đầu chọt chọt mì ở trong tô, do dự nửa ngày, mới nhấc mắt lên thăm dò “Cũng được.”Cậu đương nhiên là vì cứu lấy bản thân mình a! Kiều Lưu trong miệng phun ra câu nào đều không phải là để đào hố cho người ta nhảy xuống sao? Ngẫm lại, Lương Mạt đối với Kiều Lưu đuổi tận giết cùng không tha, nói Lương Mạt không dễ nhìn, Kiều Lưu nhất định rất mất mặt, không chừng còn có thể giở thói khó ở ra nữa! Thế nhưng, khen Lương Mạt khoa trương một chút, chỗ nào cũng hơn người, như vậy cũng chẳng được, Kiều Lưu khẳng định cũng tức giận, bởi vì vợ bạn là không thể mơ ước Tử Chu cảm thấy từ khi mình tới thành phố này, môn học xã hội giao tiếp’ càng ngày càng lợi hại, ai ngờ sắc mặt Kiều Lưu trong nháy mắt lại biến đen, nhìn chằm chằm cậu, biểu tình khó coi, hỏi “Cũng được là cũng được thế nào? Nói rõ, có thể cho bao nhiêu điểm?”Còn bắt cả chấm điểm! Tiểu tổ tông ơi làm ơn tha cho tôi đi, Chu Tử Chu trong lòng phỉ nhổ, mà ăn của người ta đương nhiên phải nói mềm mỏng với họ rồi[1], cậu tốt nhất vẫn là nên phối hợp với Kiều Lưu, nghiêm túc suy nghĩ một hồi mới nói “…7 điểm đi?”[1]nguyên văn 拿人手短吃人嘴软 – bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm có nghĩa tương tự như đã ăn của người ta, phải nói chuyện nhỏ vừa nói xong Kiều Lưu liền nhìn cậu cười lạnh, cậu thật sự không biết mình nói sai chỗ nào. Chu Tử Chu quả thật là không biết Kiều Lưu tới cùng là muốn thế nào, hoài nghi bản thân cho điểm quá thấp, cho nên cẩn thận nói lại “Vậy cậu cảm thấy thế nào? 8 điểm? điểm? Thật ra tôi…”Cậu còn chưa nói hết câu, Kiều Lưu đã đem đũa ném một cái, cơm cũng không ăn, vẻ mặt rất khó người đang nói chuyện, Lương Mạt cùng bạn của mình cũng đã đi tới, nhân viên phục vụ chặn ở trước mặt bọn họ hỏi “Xin hỏi hai vị là?”Lương Mạt trực tiếp chỉ chỉ cái bàn của Kiều Lưu và Chu Tử Chu, nói “Chúng tôi có bạn ở đây.”Chu Tử Chu tựa như cái ra đa, tự động đo lường khoảng cách của Lương Mạt và Kiều Lưu. Cậu vốn hi vọng trước khi Lương Mạt tới, Kiều Lưu có thể thể từ chối ghép bàn, ai biết Kiều Lưu cứ ngồi ôm tay ở đó, y chang ông cụ mà không nhúc nhích, nhìn ra Lương Mạt muốn tới đây ngồi là việc không cần bàn cãi nữa rồi.“Cậu ăn xong chưa? Nếu không chúng ta đi trước đi?” Chu Tử Chu không nhịn được Lưu tức giận nói “Bụng tôi còn đang đói đây, hơn nữa tôi không có hứng, không muốn đi đâu hết.”Chu Tử Chu “…”Lương Mạt cứ vậy mà đi tới chỗ họ, bởi vì chạy có chút gấp, tóc mái trước trán đều bị thổi bay, lúc tới trước bàn của bọn họ, còn nghịch tóc mái mình, nhìn về Kiều Lưu nói “Thật khéo, bên kia không còn chỗ, tôi có thể ngồi đây không?”Kiều Lưu nhìn cô một cái, rũ mắt nói “Muốn ngồi thì ngồi.”Lương Mạt càng thêm hăng hái, cô theo đuổi Kiều Lưu còn chưa tới nửa năm, cũng chỉ mới hơn ba tháng, lần nào gặp Kiều Lưu đều bị y tránh như tránh rết, ngày hôm nay là sao đây, đổi tính rồi à? Không lẽ muốn cũng cô phát triển thêm?Cô vén tóc bên tai lên, cười híp mắt cùng bạn của mình nói “Chương Nghiên, cậu ngồi điện nha, hôm nay chúng ta ăn chung với Kiều Lưu và bạn cậu ấy, thuận tiện giới thiệu cho cậu luôn đây là nhân vật nổi tiếng của trường mình đó…”Lời còn chưa nói xong, Chu Tử Chu đã đột nhiên đứng dậy, hai tay chống lên bàn khẩn trương nhìn cô ——Lương Mạt chẳng hiểu gì sất “Làm sao vậy?” Cô nhớ rồi, đây không phải là cái tên hay cản trở mình và Kiều Lưu sao, hình như là bạn cùng phòng, tên gì ấy nhỉ, Chu Tử Chu phải không ta?Cô thật sự là không nhận ra Chu Tử Chu, bởi vì Chu Tử Chu của ngày hôm nay thay đổi quá lớn, hiện tại đang mặc áo sơ mi trắng, thoạt nhìn tuấn tú tựa như mấy công tử nhà giàu vậy, thân cao, mặt đẹp, soái tới ngút trời. Đối mặt với trai đẹp, Lương Mạt tâm tình cũng tốt hơn, tự động đem biểu tình trở nên nhu hoà hơn.“Lương Mạt, hay là cậu ngồi ở đây đi, cậu ngồi ở bên cửa sổ, gió lớn lắm.” Chu Tử Chu tận lực bình tĩnh nói. Đây là bàn lẩu bốn người, vốn cậu và Kiều Lưu đang ngồi đối diện nhau, bên phải Kiều Lưu là cửa sổ. Cậu cũng tính ngồi ở cửa sổ, tránh cho Kiều Lưu trúng gió, nhưng cảm thấy khí trời bên ngoài cũng không tệ lắm, cảm thấy để Kiều Lưu phơi nắng cũng rất tốt, cho nên mới ngồi ở bên tại Lương Mạt cùng Chương Nghiên muốn ngồi đây, tất nhiên là mỗi người một bên mắt Chu Tử Chu quét từ trên xuống dưới trên người Kiều Lưu, chủ yếu tìm những chỗ bị lộ ra ngoài —— cái cổ, mu bàn tay và cánh tay nữa. Nếu để Lương Mạt ngồi cạnh Kiều Lưu thì sao đây? Tỉ lệ đụng chạm thật sự rất lớn đó nha! Huống chi Lương Mạt còn có bộ dạng đói bụng ăn quàng nữa, phảng phất có thể đè Kiều Lưu ra bất cứ lúc nào. Vậy lúc đó phải làm sao đây!Lương Mạt cười cười nói “Không cần, cảm ơn cậu đã quan tâm. Tôi cũng không có bị cảm, không sợ gió, huống chi ngày hôm nay cũng đâu có gió.”Cô cảm thấy cái tên Chu Tử Chu này thật khó hiểu, bất quá muốn đối tốt với người ta lại cứ thích làm thấy Lương Mạt đang sửa quần áo để ngồi xuống bên cạnh Kiều Lưu, Chu Tử Chu cuống lên rồi! Trực tiếp mà đem túi của mình ném qua chỗ đó, sau đó đi vòng qua, tranh chỗ ngồi xuống trước. = tỉnh hơn con ruồi nữaLương Mạt trợn tròn mắt “Cậu làm gì vậy hả?”Chu Tử Chu hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống, nhưng vẫn làm bộ như không có gì xảy ra, vững vàng mà ngồi bên cạnh Kiều Lưu, thật giống con mèo giành ăn, bướng bỉnh mà không chịu rời đi. Cậu nửa người trên đều cứng nhắc, nói “Cậu vẫn là ngồi đối diện đi, đối diện dễ nói chuyện hơn.”Nói cũng đúng, ngồi đối diện Kiều Lưu còn có thể nhìn được mặt của Kiều Lưu, chỉ là cứ cảm thấy chỗ nào quái quái —— Dù sao mình cũng tới sau, cứ đòi lại chỗ cũng không tiện, nếu không Kiều Lưu còn coi cô là cái hạng người gì!Lương Mạt nhíu nhíu mày, ngờ vực mà nhìn Chu Tử Chu, bất đắc dĩ mà lôi kéo Chương Nghiên ngồi xuống đối Tử Chu ngồi bên cạnh Kiều Lưu, cuối cùng mới dám thả lỏng hít sâu một hơi, dù sao bàn cũng rộng, Lương Mạt có nằm úp sấp trên bàn cũng không có cách nào đụng tới Kiều Lưu!Thế nhưng rất nhanh, cậu biết mình sai rồi! Lương Mạt này thật sự không phải là dạng vừa đâu!“Kiều Lưu, cậu thích tiết canh không? Gắp cho cậu một miếng nhá.” Lương Mạt dùng đũa gắp một miếng tiết canh, để trong nồi lẩu nửa phút, sau đó liền hướng tới bát của Kiều Lưu bỏ vào —— Kiều Lưu nhíu mày, theo bản năng mà muốn dời bát của mình, khoé mắt nhìn thấy biểu tình Chu Tử Chu đang căng thẳng, bỗng nhiên đổi ý, thản nhiên để bát xuống, nhếch miệng nói “Ừm.”Chu Tử Chu “!!!”Đó là đũa mà Lương Mạt đã dùng qua! Nói thẳng luôn việc này không phải là tương đương với việc để Kiều Lưu dùng đũa của cô ấy sao?! Kiều Lưu ngày hôm nay bị chạm ở đâu vậy, y từ trước tới giờ không phải là không thích người khác đụng vào mình sao, chớ nói chi là dùng đũa của người khác gắp đồ kịp suy nghĩ tỉ mỉ, Chu Tử Chu đầu óc nhất thời nóng lên, duỗi đũa ra, trực tiếp ở giữa không trung cướp đi miếng tiết canh đó, dùng khí lực mười trâu cũng kéo không được mà bỏ vào mồm. Kết quả nóng muốn chết, đầu lưỡi đều muốn bỏng a.“Chu Tử Chu, cậu rốt cuộc là làm gì vậy hả? Cậu có thấy phiền hay không!” Lương Mạt lần này triệt để nổi giận rồi, hướng về Chu Tử Chu Tử Chu che miệng bị nóng tới không ngậm lại được, còn tâm tình nào lo phản ứng của cô, cuống họng cậu đều nóng lên, trong hốc mắt nhịn không được đều trào ra nước mắt sinh quá chịu chút khổ cực cũng không sao, cũng may là cản lại được Lương Mạt. Cậu thở phào nhẹ nhõm, lại phát hiện hình như nãy giờ Kiều Lưu vẫn chưa có lên tiếng, liền không nhịn được nghiêng đầu qua nhìn Kiều Lưu một cái, kế đó liền thấy Kiều Lưu chống cằm trên bàn, gương mặt tuấn tú hơi hồng hồng, đôi mắt sáng lấp lánh, khoé miệng còn giương lên tựa như mới ăn xong năm mươi kí mật ong. Cười đến mức… Đến mức… Chu Tử Chu có chút không biết dùng từ nào để miêu tả, chỉ cảm thấy bên tai khó hiểu mà nóng cơm này không kéo dài được bao lâu, bởi vì Kiều Lưu và Chu Tử Chu sớm đã ăn xong, cố gắng ăn thêm mấy miếng nữa, đã hoàn toàn no ứ hự Tử Chu vẫn luôn đứng ngồi không yên, giống như phòng cháy chữa cháy mà phòng Lương Mạt, tâm tư căn bản không đặt trên bàn ăn. Nghe thấy Kiều Lưu nói muốn về trường, quả thật hận không thể giơ hay tay lên tán Lưu đi tính tiền, còn Lương Mạt ở lại ngờ vực mà nhìn Chu Tử Chu hai mắt đang ngóng trông nhìn nhìn về phía đó, cô thật sự không thể hiểu nổi ý đồ của Chu Tử Chu, nếu là thích cô, cũng không thấy tỏ ra ân cần với cô chút nào, suốt bữa ăn cũng có thấy gắp cho cô đâu ——Nhưng lại cứ thích gây khó dễ cho cô theo đuổi Kiều lẽ…Lương Mạt bị chính suy nghĩ mới thoáng qua của mình doạ cho sợ, vốn là muốn đuổi theo Kiều Lưu, nhưng lại quên mất mà đứng yên tại chỗ.“Về trường có gì đâu mà vui vẻ như vậy?” Ngồi trên xe, Kiều Lưu nhìn Chu Tử Chu một cái Tử Chu toàn bộ quá trình đều cùng Lương Mạt đấu trí đấu dũng, thần kinh vẫn luôn căng thẳng, lúc này mới được thả lỏng, không nhịn được ngáp một cái, con mắt đều đỏ ngàu nói “Trở về còn có một đống việc đang đợi để hoàn thành đây, cũng phải chuẩn bị cho buổi phỏng vấn sắp tới nữa.”A, chẳng phải là do mang mình rời khỏi Lương Mạt, đánh đuổi được tình địch, cho nên mới vui vẻ như vậy sao!Kiều Lưu từ gương chiếu hậu nhìn Chu Tử Chu ở bên trong, khoé môi kìm không được mà giơ cao, nói “Chuẩn bị cái gì nữa, cậu tố chất đã đủ rồi, có phóng tầm mắt nhìn lại, cũng không thể tìm được mấy người có có năng lực như cậu đâu.”“Thật, có thật không?” Chu Tử Chu đều nói lắp, bỗng nhiên cảm thấy phấn chấn hơn, ngay cả cơn buồn ngủ trước đó cũng bay luôn. Cậu không ngờ bản thân lại được biểu dương, từ lúc vào đại học tới nay, đây vẫn là lần đầu tiên được người khác biểu dương như vậy. Huống chi đây còn là cái tên keo kiệt khen người khác, xác suất này quả thật không thua kém gì so với thiên thạch nện xuống trái đất đâu!Đợi đã. Chu Tử Chu đột nhiên nhớ tới một chuyện, hiện tại đã mấy giờ rồi? Cậu nhìn đồng hồ ở trên xe, chín rưỡi tối, lần cuối đụng vào Kiều Lưu hình như cũng đã gần mười hai tiếng đồng hồ rồi đi?Tên nhà quê này tại sao lại có cái biểu tình tha thiết mong chờ như vậy nhỉ, tựa như chó con xin xương, không biết xoa xoa đầu cậu ấy thì có cảm giác gì ta, có phải là mềm mại lắm không ——Kiều Lưu trong lòng nghĩ như thế, lại thấy Chu Tử Chu nghiêng người sang, một tay duỗi ấy muốn làm gì?! Chẳng lẽ là muốn hôn trộm?!Đệt mợ lá gan cũng quá lớn rồi đó! Kiều Lưu cả người giật nảy một cái, sau đó theo bản năng mà cứng ngắc ngồi tại chỗ không dám ho he, kế tiếp cảm nhận được Chu Tử Chu càng lúc càng tới gần hơn, hô hấp cũng bắt đầu rõ rệt hơn, mùi hương trên người cậu —— là mùi hương từ sữa tắm và mùi của quần áo mới, nhàn nhạt xông vào chóp mũi Lưu khẩn trương nhắm hai mắt lại, trong lòng bùm bùm, nai con chạy loạn khắp Tử Chu chẳng hiểu tại sao Kiều Lưu lại bỗng nhiên nhắm mắt, lông mi cong cong còn vểnh lên nhẹ nhàng lay động, chẳng lẽ là mệt sao? Nhưng mà đang lái xe đó a, nhất định phải gọi y tỉnh dậy!Chu Tử Chu duỗi tay ra đẩy Kiều Lưu một cái, “Kiều Lưu, tỉnh lại đi!”Kiều Lưu “…”Đợi tới khi Kiều Lưu mở mắt ra rồi, Chu Tử Chu mới đem dây an toàn trên người y cài lại, mượn gió bẻ măng mà ở cổ tay y dừng lại mười giây, lẩm bẩm trong miệng “Ài, dây an toàn này sao lại bị kẹt thế này, Kiều Lưu, cậu ngàn vạn lần phải nhớ thắt dây an toàn đó.”Giấu đầu hở đuôi!Muốn chạm thì cứ nói thẳng, còn tìm cớ!Hơn nữa lại còn không dám hôn, sao lại nhát như thỏ thế hả?! Quần đều cởi mắt đều nhắm, vậy mà chỉ có chạm tay! Há há, bỏ đi, may là không hôn, nếu không coi tôi đánh cậu thành cái đầu heo cho Lưu rũ lông mi, đèn ở trong xe tạo ra một vệt bóng râm trên mặt y, đem gương mặt đỏ chót đó giấu đi. Chỗ bị Chu Tử Chu chạm qua, máu đều có dấu hiệu tăng nhanh, toàn bộ đều tê dại, giống như bị phế đi vậy, nếu Chu Tử Chu còn làm như vậy thêm mấy lần, y có thể sẽ cụt luôn một tay, trở thành Dương Qúa thời hiện đại là có. =
Trọn bộ Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi truyen full hoan thanh Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái của tác giả Quân Mai Tuyền Hạ rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Đam Mỹ này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Thể loại vườn trường, mối tình đầuEdit Động Bàng GeiiNội dung nhãn tình hữu độc chung, hoan hỉ oan gia, thanh thuỷ ngọt văn edit có tí nước thịtTìm tòi mấu chốt tự diễn viên Chu Tử Chu, Kiều Lưu ┃ Phối hợp diễn Trì Vọng, Chung Lập Hề ┃ cái khác đọc rồi biết Cũng bởi vì Kiều Lưu bị đạo sĩ nói rằng vận mệnh như thế, âm dương bất định, hàn khí tê liệt ngăn trở tâm dương, không có thuốc nào có thể trị, không có cách nào có thể phá. Phải chờ đến khi Kiều Lưu gặp người thích y, bao dung y, mang ấm áp lại cho y, đem y xem như người bình thường chủ động nắm lấy tay y… Nghèo kiết xác giá trị vũ lực level max thụ VS ngạo kiều trung nhị bá đạo hay ngượng ngùng chính hiệu phú nhị đại công. Doc truyen moi ngay nhat dinh phai hon mot cai lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái full, chương 1, chương cuối. Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái review, Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái Danh sách chương Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment
Edit Động Bàng Geii..o0o..Đồ hoạ trong game rất đẹp, mái ngói đỏ thẳm cùng dây thường xuân trải rộng trên khắp tường thành, tranh vẽ được treo trên vách tường rất sinh động, quả thật là rất hấp dẫn với các em gái, cho nên có rất nhiều thằng con trai đều đổ xô nhau chạy vào trong game dựng cờ hiệu, thật ra chỉ là muốn gạ mấy em gái mà nhiên cũng không thiếu những game thủ nghiêm túc, nhiều lần chửi má nó cái bug[1] game, lại hận không thể tự mình ra trận đánh đánh giết giết, thí dụ như Kiều Lưu và Lâm Hoắc Nhiên đây.[1] bug Lỗi phần mềm trong chương trình hoặc hệ thống máy tính làm cho kết quả không chính xác hoặc không mong Chu Tử Chu là nghiêm túc chơi game, tại sao lại không thể nói cho y biết, còn cố ý bảo Lâm Hoắc Nhiên giấu y? Lẽ nào tên nhà quê này không phải là vì nhịn không được nên mới nảy ra cái ý nghĩ ở trong game kết duyên với y, sau đó ở dưới miếu của Nguyệt Lão thề nguyện sống tới răng long đầu bạc à? Không muốn nói cho y biết, vậy tên nhà quê kia là muốn ở trong game kết duyên với ai?Tên nhà quê này cánh cứng rồi! Bí mật nối tiếp bí mật, vụ cái tờ giấy ghi nhớ hai ngày trước y còn chưa có tính sổ đâu, vậy mà ngày hôm nay lại tiếp tục gạt mình chơi game, còn bảo Lâm Hoắc Nhiên không được nói với mình, nếu Lâm Hoắc Nhiên mà không nói, chẳng phải đây chính là bí mật nhỏ của cậu ta và Lâm Hoắc Nhiên sao?Bí mật vọng chiếm hữu khiến đầu óc Kiều Lưu đều choáng váng, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình, ngón tay bùm bùm chát chát đánh lâu rồi y không có vào game, lúc vào game còn có chút bở ngỡ, vất vả lắm mới truyền tống đến thôn tân thủ. Vừa tới thôn tân thủ, liền đi xung quanh tìm cái ID của Lâm Hoắc Nhiên Trượng Tiện Thiên lâu sau, liền nhìn thấy một tên hoà thường một mặt ngốc chết đứng cạnh NPC giao nhiệm vụ, Chu Tử Chu mới chơi game lần đầu, đương nhiên không chơi quen, đứng tại chỗ thực hành vài thao tác, một chốc lại ngồi xổm, một chốc lại nhảy lên, một chốc lại hôn gió, ngốc chết đi được, khiến cho người chơi xung quanh đều đổ dồn ánh mắt về phía Lưu chắc chắn đây chính là Chu Tử Chu không thể bàn cãi, bởi vì cái mùi ngu ngốc kia đều sắp từ màn hình tràn ra ngoài hết cả rồi đây đứng ở dưới gốc cây một hồi, lật qua lật lại trong giỏ đồ của nhân vật, nhưng bởi vì đây là nhân vật vú em, lúc thường y cũng chẳng đụng vào tài khoản này, nên cũng không có phí tâm tư trên nó, một trang phục đẹp cũng chẳng thế Kiều Lưu nhanh chóng nhấn vào cửa hàng, đem cái gì mà “Vũ điệu bảy màu”, rồi “Thiên nữ hạ phàm”, còn có “Điêu Thuyền tái thế” đều mua lại tất, sau đó lần lượt thử từng cái, chọn cái nào lẳng lơ nhất có bộ đổi xong, chấp Tử Chu đối với phương diện này coi như cũng tinh thông, mặc dù là lần đầu tiên tiếp xúc với game online, nhưng chưa tới mười phút, liền đem hết tất cả các thao tác làm tới thuần kiểu như lập đội đánh Boss hoặc là ở trong phó bản làm nhiệm vụ nhận trang bị hiển nhiên không hợp với cậu, quá tốn thời gian, hơn nữa xác suất còn quá nhỏ, không bằng cậu chuyên tâm đi khai thác quặng còn hơn, lúc đó có thể ở mỏ quặng đào ra được trang bị cao cấp, còn có thể bán kiếm sao cậu cũng không phải đến để giải trí, cậu không có rãnh tới lúc cậu đang làm mấy cái nhiệm vụ đơn giản, dự định tới núi khai thác quặng —— Cậu liền phát hiện một cái ID gọi là “Đại Kiều Lưu Thuỷ” rất nữ tính nãy giờ vẫn luôn đi theo dĩ nói là đi theo cậu, mà không phải là người khác cũng bởi vì lúc Chu Tử Chu phi hành, cô này cũng phi hành theo, Chu Tử Chu dừng lại tìm đường, cô này cũng tự động dừng lại tìm đường. Cuối cùng một đường liền theo Chu Tử Chu tới ngọn núi khai thác quặng cực kì hoang lúc cô gái này đi theo Chu Tử Chu, người chơi qua đường đều ở trên kênh thế giới dồn dập phát loa 【Có ai nhìn thấy em gái vú em mãn cấp xuất hiện ở thôn tân thủ không? Trong vòng mười phút liền liên tục thay ba bộ quần áo cao cấp! Là ba bộ đó!! Thật trâu bò a!!! Một lần đi shopping liền bay hơn tệ!! Xin hỏi cô nương là nữ nhi nhà ai? Tại hạ thật muốn gả đi! 】【Có phải tên là Đại Kiều Lưu Thuỷ không?? Tôi cũng thấy nha! Lập tức vây xem a! 】【Tôi cũng thấy a, mà tém tém lại đi, cô nương này hình như là đang câu dẫn một tên hoà thượng ngốc hay sao ấy, nãy giờ vẫn lẽo đẽo theo cái tên đó, người ta đã có chủ rồi, đừng có làm phiền. 】Cho dù Chu Tử Chu đang chuyên tâm khai thác quặng, cũng khó tránh khỏi nhìn thấy tin tức ở phía góc trái màn đó vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy nhân vật làm mưa làm gió ở trên kênh thế giới đang được mọi người săn đón, không phải là cái cô vẫn luôn lẽo đẽo theo mình thì còn có thể là ai?Chu Tử Chu chẳng hiểu ra sao, nhấp kỹ năng khai thai thác quặng, để nhân vật tự động khai thác, sau đó cúi đầu làm bài hồi sau, khung chat liền xuất hiện một tin, “Đại Kiều Lưu Thuỷ” muốn kết bạn với bạn, đồng ý hay không?Chu Tử Chu nhấn “Đồng ý”. Suy nghĩ của cậu rất đơn giản, đây là tài khoản của Lâm Hoắc Nhiên, mà cái cô này nãy giờ lại luôn đi theo cậu, tám phần là bạn của Lâm Hoắc Nhiên rồi. Nhưng Lâm Hoắc Nhiên hiện tại đã tan học rời đi, nếu không sau này lại hỏi hắn một chút thử là bạn của Lâm Hoắc Nhiên, thêm bạn cũng chẳng phải chuyện gì to tát, dù sao dùng xong cậu cũng sẽ trả lại tài khoản này cho Lâm Hoắc ở bên này Kiều Lưu là bị tức đến điên lên rồi, tên ngu ngốc này làm sao lại có thể thêm bạn lung tung như vậy, thấy gái đẹp liền không nhịn được sao?!Chu Tử Chu sau khi thêm bạn tốt rồi, lại chủ động hỏi thăm một chút 【Chào. 】Đại Kiều Lưu Thuỷ đi tới trước mặt cậu, thân hình lả lướt thướt tha, mặt mũi tinh xảo, trên đỉnh đầu liền xuất hiện một khung chat 【Chào.】Chu Tử Chu mở ra khung emotion, vốn muốn gửi một cái emotion vẫy tay, thế nhưng lại không quá quen tay, không cẩn thận mà nhấn lộn vào【Hôn gió】, bởi vì trước đó Lâm Hoắc Nhiên có dùng tới emotion này nên biểu tình【Hôn gió】liền xuất hiện ở bên cạnh, không cẩn thận liền gửi Lưu “…” Nhìn thấy hoa hoà thượng ở trên màn hình hướng về phía mình quăng một đôi mắt quyến rũ hôn gió, cơn điên càng tăng thêm mấy chục Tiện Thiên Nhai 【Cậu tìm Lâm Hoắc Nhiên à? Cậu ta không có ở đây, tôi là bạn của cậu ấy. 】Đại Kiều Lưu Thuỷ 【Không phải tìm hắn, là tìm cậu. 】Chu Tử Chu cúi đầu làm bài tập, cho nên gần mười phút sau mới nhìn thấy tin nhắn mà Đại Kiều Lưu Thuỷ gửi tới, đang muốn hỏi đối phương có việc gì không, bên kia liền gửi tới một đống tin, đem màn hình Chu Tử Chu nhốn nhao nhốn nháo thành một trận hỗn Kiều Lưu Thuỷ 【 Cùng tôi làm nhiệm vụ đi. 】Đại Kiều Lưu Thuỷ 【Người đâu rồi? Người hỡi? Người ơi? 】Đại Kiều Lưu Thuỷ 【Bây giờ cậu muốn khai thác quặng sao? Có muốn tôi dạy kỹ năng khai thác cho cậu hay không?! 】Đại Kiều Lưu Thuỷ 【 Nếu không để ý tới tôi, tôi liền đi đó. 】Đại Kiều Lưu Thuỷ 【Tôi đi thật đó!!! 】….Đại Kiều Lưu Thuỷ 【 Đệt cụ nó, sao cậu lại đối với tôi thờ ơ vậy hả?!!! Đừng nói cậu đang chat chit với con nào khác đó nha?! 】Chu Tử Chu ngẩng đầu liền nhìn thấy Đại Kiều Lưu Thuỷ ngự kiếm bay vòng vòng xung quanh, sau đó những người chơi chỉ cần xuất hiện trong phạm vi mười mét quanh cậu toàn bộ đều bị giết sạch —— Trò chơi này có một đặc điểm như thế này, chỉ có khoảng cách của hai người chơi không vượt qua mười mét, nói cách khác, phải ở bên trong phạm vi trong màn hình mới có thể tiến hành đối Tử Chu nhìn thấy xác chết rải rác ở khắp nơi, cùng với “Đại Kiều Lưu Thuỷ” nháy mắt liền nổi danh thành người bị đuổi giết nhiều nhất trong game, liền sợ tới choáng váng, em gái này làm sao lại tàn bạo quá vậy?Cô đem những người chơi có thể đối thoại với Chu Tử Chu đều giết sạch sẽ, Chu Tử Chu mới dám đánh chữ, vội vã gửi đi【Tôi không có mà. 】Chu Tử Chu còn nói【Tôi vừa nãy đang làm bài tập, thuận tiện khai thác quặng thôi. 】Cậu cho rằng lúc này Đại Kiều Lưu Thuỷ sẽ không để ý tới mình, nhưng Đại Kiều Lưu Thuỷ lại đột nhiên gửi tới hai chữ【Ha ha. 】Đây là có ý gì? Là một tên sử dụng điện thoại cục gạch, gần như là chưa bao giờ tiếp xúc qua những ngôn ngữ hiện đại trên weibo, Chu Tử Chu đương nhiên không biết nụ cười này ẩn chứa ý nghĩa gì, vì thế cũng gửi qua hai chữ “Ha ha” tương là trên mạng đặt bẫy quá ghê gớm, lúc đánh “Ha ha”, lại biến thành một cái biểu tình “o∩_∩o”Kiều Lưu “…”Tỏ vẻ dễ thương? Cậu cho rằng cậu dễ thương hả? Dễ con mẹ nó chứ thương!Y không hề nghĩ tới, người này ở sau lưng y lại có thể đối với các em gái như vậy, lúc thì hôn gió, lúc thì tỏ vẻ dễ thương, còn một bộ ôn nhu vô cùng. Chẳng lẽ tên nhà quê này thật sự là lén giấu y chạy vào trong game ăn vụng? Ăn gan hùm à?Kiều Lưu nháy mắt nhớ tới tờ giấy ghi chú kia, sau đó lúc y đi tới còn nghe được Phương Tình nói là muốn giới thiệu bạn gái cho Chu Tử Chu. Giả sử trên tờ giấy kia là viết ID của nữ sinh kia, có thể giải thích được tại sao Chu Tử Chu trước đó lại cự tuyệt chơi game với mình, bây giờ lại đột nhiên muốn chơi, còn cố ý căn dặn Lâm Hoắc Nhiên không được nói cho mình mũ xanh này nói đội liền đội, còn là bản thân y tự đội cho lên mình. Kiều Lưu trừng mắt nhìn “Đại Kiều Lưu Thuỷ” dáng người quyến rũ ở trên màn hình, “Bẹp” một tiếng đóng máy tính lại, tức tới sắp nổ Tử Chu ở bên này nhìn thấy sau khi mình không cẩn thận gửi đi cái biểu tình kia, Đại Kiều Lưu Thuỷ hình như trực tiếp out rồi, còn chưa hiểu tại sao, không biết là mình chọc giận cô ta ở chỗ này. Bất quá Chu Tử Chu cũng chẳng để ý lắm, một bên tiếp tục khai thác mỏ quặng, một bên làm bài độ làm bài của cậu rất nhanh, nhưng mà đại học có quá nhiều môn, sách cần đọc cũng có rất nhiều, trong quá trình học vẫn là rất tốn thời vậy Chu Tử Chu dọn dẹp xong sách vở, đi ra khỏi phòng học, cũng đã là chuyện lúc năm đi tới nhà ăn mua một phần cơm, ngồi ở một góc ăn, còn chưa ăn được hai miếng, đã thấy Vu Chiêm và hai người khác bưng cơm tới đây.“Gần đây không có tụ hội, cũng không chọn cùng môn, lâu rồi cũng không gặp được cậu.” Vu Chiêm đem mâm đồ ăn đặt ở trước mặt cậu, xiên cái đùi gà bỏ vào miệng hỏi “Thế nào, ở phòng ngủ không có xung đột gì với Lâm Lương chứ?”Lâm Lương cũng đã gần một tháng không có đụng tới cậu nữa. Từ chuyện lần trước, Lâm Lương ở trong phòng ngủ tự đem mình thành người vô hình, thời gian ra ngoài hẹn hò với bạn gái cũng nhiều hơn, nửa đêm mới lén lút chạy Tử Chu đáp “Không có gì, mọi thứ đều tốt đẹp.”Vu Chiêm móc ra một tờ giấy, đưa cho Chu Tử Chu nói “Cậu không phải đến từ phương bắc sao, ngày mai có một buổi tụ hội cho những người đồng hương ở trong trường, cùng nhau ăn một bữa, coi như là làm quen một chút. Đây là địa chỉ, ngày mai cậu nhất định phải đi đó.”Chu Tử Chu nhận tờ giấy ghi địa chỉ, gật gật đầu nói “Là ai tổ chức.”“Quan tâm làm gì, ở đại học quen được nhiều người cũng cũng là một chuyện rất tốt, không phải cậu vẫn luôn châu đầu vào sách vở sao, vậy thì không ổn tí nào đâu.” Vu Chiêm cười cười Tử Chu nói “Cảm ơn cậu.”Cậu nhìn địa chỉ một cái, cũng không xa lắm, là tại một nhà hàng ở ngoài trường. Nói thật, nhà của Chu Tử Chu cách nơi này rất xa, mặc dù là tâm kiên cố, nhưng cũng không phải không nhớ nhà. Có thể ở đây gặp được đồng hương, quả thật là chuyện tốt, nói không chừng còn có thể tìm được người ở gần nhà cậu, hỏi một chút về tình hình con đường quốc lộ Tử Chu liền cất giấy vào túi, tính toán ngày mai đi qua đó một học xong lớp tự học buổi tối, lại trở về phòng ngủ, trong phòng ngủ không có ai, Kiều Lưu cũng không biết là chạy đi đâu rồi. Chu Tử Chu cầm thau đi tắm, miễn cho Lâm Lương về lại muốn tranh với cậu. Cậu vừa bước vào phòng vệ sinh liền nghe thấy bên ngoài truyền tới tiếng mở cửa. Hẳn là Kiều Lưu về Lưu đi mua đồ ăn khuya, Lâm Hoắc Nhiên ló đầu vào trong phòng 416, trong tay cũng cầm theo một cái hộp đậu hủ nóng. Lâm Hoắc Nhiên đem ghế tựa của Chu Tử Chu kéo ra ngồi ở trước bàn của Kiều Lưu, đang muốn ăn một miếng, ghế tựa dưới mông lại bị Kiều Lưu đá một cái “Ai cho mày tuỳ tiện ngồi ghế của người khác hả?”Lâm Hoắc Nhiên một mặt mờ mịt “Ngay cả ghế cũng không cho ngồi! Là cách một lớp quần đó được không, cũng đâu có trực tiếp đặt mông lên ghế cọ cọ đâu chớ!”Kiều Lưu nghe thấy hắn nói vậy lại càng thêm chán ghét, liếc mắt sang ghế của Lâm Lương nói “Qua đó ngồi.”Lâm Hoắc Nhiên phi một tiếng, lẩm bẩm mắng trong miệng đứng lên đem ghế của Lâm Lương kéo qua, ngồi xuống.“Sao giờ này Chu Tử Chu còn chưa trở về, cũng sắp mười giờ rồi?” Kiều Lưu cầm trên tay một túi quýt, ném tới trên bàn, sau đó hướng về phía phòng rửa tay nhìn một cái, không thấy người, rất mất hứng, đứng giữa phòng ngủ gào to “Chu Tử Chu! Còn không mau về? Chu —— Tử —— Chu! Tôi có mua quýt cho cậu nè!”Lâm Hoắc Nhiên không nhịn được xé tờ giấy trên bàn ném y “Mày đang gọi hồn hả!”Kiều Lưu tựa như một con cún đào được một thứ tốt vội vã chạy về đưa cho chủ nhân nhưng lại chẳng thấy người đâu, một khuôn mặt thối ảo não ngồi sụp xuống Tử Chu ở trong phòng vệ sinh tắm rửa, tiếng nước át đi tiếng Kiều Lưu, nên căn bản là không có nghe thấy, sau một hồi mới mặc áo ngủ đi ra ngoài, vừa đi ra liền nhìn thấy trên bàn cậu có một túi quýt, cậu hướng về phía Kiều Lưu nói cảm ơn, bóc Lưu nhìn quýt trong tay cậu, hừ một tiếng.“Cho cậu.” Chu Tử Chu đi tới, đem quýt chia làm hai, một nửa đưa cho Kiều Lưu, nửa còn lại nhét vào miệng mình, nhưng nửa đường lại bị Lâm Hoắc Nhiên đoạt đi Hoắc Nhiên cười nói “Tử Chu, thật là có lòng nha.”Hắn đem quýt nhét vào trong miệng, cũng cảm thấy ánh mắt Kiều Lưu như muốn đâm thủng mặt hắn, không khỏi oán giận “Mày lại làm sao nữa? Bộ tới tháng à?”“Ăn xong thì cút đi.” Kiều Lưu ném hộp đậu hủ vào ngực hắn, xách cả người hắn đá ra khỏi phòng ngủ.“Có muốn tôi lột quả khác cho cậu không?” Chu Tử Chu tốt bụng hỏi. Tuy rằng người không ăn được quýt chính là cậu, nhưng Kiều Lưu hình như so với cậu còn tức giận hơn rất Lưu xoay đầu lại nhìn cậu, đi được vài bước lại đặt mông ngồi xuống ghế của mình, hỏi “Hôm nay cậu làm gì?”Chu Tử Chu nói “Lên lớp nè, ăn cơm nè, sau đó tới thư viện tự học một lát.”“Còn gì nữa?”Chu Tử Chu ánh mắt mờ mịt, thản nhiên nói “Hết rồi.”Kiều Lưu đột nhiên đứng lên, nín một bụng lửa, không muốn nhìn cậu nữa, trực tiếp đi vào phòng vệ sinh. Dép lê giẫm trên sàn nhà vang vọng, lại có chút cố ý đá cái thùng rác nhỏ của Chu Tử Chu, chỉ là đá không ngã Tử Chu không nhịn được hỏi “Cậu làm sao vậy?”Kiều Lưu tức giận nói “Tôi mất hứng, đi tè không được hả?”
mỗi ngày phải hôn một cái